Trong giấc mơ của hàng triệu người, việc sở hữu một căn nhà là biểu tượng của sự ổn định và thành công. Tuy nhiên, ở một số quốc gia, điều này lại là một viễn cảnh xa vời, đặc biệt khi thu nhập trung bình quá thấp so với giá nhà đất ngày càng leo thang.
Dữ liệu mới nhất năm 2024 cho thấy có những quốc gia mà người dân cần dành cả đời – thậm chí hơn một thế kỷ – để có thể mua được một căn nhà. Những con số gây choáng này không chỉ phản ánh thị trường bất động sản nóng bỏng mà còn cho thấy sự bất bình đẳng trong kinh tế và khả năng tiếp cận tài sản cơ bản của người dân.
Bài viết này sẽ điểm qua top 10 quốc gia mà người dân khó mua nhà nhất theo tỉ lệ giữa giá nhà trung bình và thu nhập hàng năm, cùng một trường hợp đặc biệt là Việt Nam.
Dù Việt Nam không nằm trong top 10, nhưng với vị trí thứ 11, thực trạng ở nước ta cũng đang đặt ra nhiều câu hỏi về chính sách nhà ở và thu nhập người lao động.
Hãy cùng khám phá danh sách chi tiết và tìm hiểu lý do vì sao việc mua nhà lại là giấc mơ xa vời ở những quốc gia này.
Theo dữ liệu năm 2024, người dân Việt Nam trung bình cần 23.7 năm thu nhập để sở hữu một ngôi nhà. Đây là con số đáng chú ý, thể hiện những thách thức trong việc tiếp cận nhà ở, đặc biệt là tại các thành phố lớn như Hà Nội, TP. Hồ Chí Minh, Đà Nẵng...
Giá bất động sản tại Việt Nam đã tăng mạnh trong nhiều năm qua, trong khi mức thu nhập trung bình không tăng kịp tốc độ đó. Sự mất cân đối này khiến việc mua nhà ngày càng xa vời với tầng lớp thu nhập trung bình và thấp. Nhiều người trẻ phải nhờ đến sự hỗ trợ của gia đình hoặc vay nợ dài hạn để mua nhà.
Thái Lan xếp thứ 10 trong danh sách với thời gian cần để mua nhà là 26.5 năm thu nhập. Tại Bangkok và các khu du lịch phát triển như Phuket, Pattaya, giá nhà cao hơn rất nhiều so với thu nhập trung bình của người dân.
Sự phát triển mạnh mẽ của ngành du lịch và đầu tư nước ngoài vào bất động sản khiến người dân địa phương gặp khó khăn trong việc tiếp cận nhà ở. Dù có thị trường nhà ở phong phú, nhưng mức giá vẫn là rào cản lớn.
Với mức thu nhập trung bình còn hạn chế, người dân Philippines phải mất khoảng 27 năm thu nhập để có thể mua nhà. Thị trường bất động sản ở các thành phố lớn như Manila đang tăng trưởng nóng, khiến giá nhà ngày càng vượt tầm với.
Dù có các chương trình hỗ trợ từ chính phủ, nhưng không phải ai cũng đủ điều kiện hoặc thời gian chờ đợi quá lâu. Tình trạng di cư từ nông thôn ra đô thị cũng góp phần làm tăng áp lực lên thị trường nhà đất.
Liban đang đối mặt với cuộc khủng hoảng kinh tế nghiêm trọng, và điều đó phản ánh rõ ràng qua con số 27.4 năm thu nhập để mua nhà. Tỷ giá hối đoái không ổn định và lạm phát cao khiến nhà ở trở thành điều xa xỉ với phần lớn dân số.
Nhiều người dân phải phụ thuộc vào kiều hối từ người thân ở nước ngoài để trang trải chi phí sinh hoạt và nhà ở. Thị trường bất động sản ở đây phần lớn phục vụ cho người giàu hoặc người nước ngoài, còn dân bản địa thì ngày càng bị gạt ra ngoài.
Người dân Trung Quốc trung bình cần tới 29.6 năm thu nhập để sở hữu nhà – con số thể hiện sự mất cân đối ngày càng nghiêm trọng giữa thị trường bất động sản và thu nhập cá nhân.
Dù một số thành phố nhỏ có giá nhà dễ chịu hơn, nhưng tại các đô thị lớn như Bắc Kinh, Thượng Hải hay Thâm Quyến, giá nhà đã vượt xa mức thu nhập bình quân. Điều này khiến thế hệ trẻ Trung Quốc ngày càng trì hoãn hoặc từ bỏ ước mơ sở hữu nhà riêng.
Hồng Kông luôn được biết đến là một trong những thị trường bất động sản đắt đỏ nhất thế giới. Với 32.1 năm thu nhập trung bình để mua nhà, người dân Hồng Kông đối mặt với tình trạng 'nhà siêu nhỏ', phải sống trong những căn phòng chỉ vài mét vuông.
Nguyên nhân đến từ nguồn cung hạn chế, mật độ dân số cao và đầu cơ bất động sản. Dù chính quyền đã cố gắng triển khai các chương trình nhà ở công cộng, nhưng vẫn chưa đủ đáp ứng nhu cầu khổng lồ từ người dân.
Nepal là quốc gia châu Á khác xuất hiện trong danh sách này, với thời gian cần thiết để mua nhà trung bình là 35.2 năm. Mức lương trung bình thấp trong khi giá đất và vật liệu xây dựng lại liên tục tăng cao.
Đô thị hóa nhanh và sự tập trung dân cư vào các khu vực như Kathmandu đã khiến thị trường nhà đất trở nên căng thẳng. Nhiều người dân phải sống trong những ngôi nhà chật chội hoặc thuê nhà trong thời gian dài vì không đủ khả năng mua.
Tình hình kinh tế bấp bênh tại Sri Lanka đã đẩy thời gian cần thiết để mua nhà lên đến 36 năm. Cuộc khủng hoảng nợ công, lạm phát và mất giá tiền tệ khiến giá bất động sản trở nên khó tiếp cận hơn bao giờ hết.
Dù đã có một số chương trình nhà ở xã hội được triển khai, nhưng phần lớn dân số – đặc biệt là người lao động ở khu vực phi chính thức – vẫn khó tiếp cận nhà ở phù hợp. Giấc mơ có nhà của riêng đang xa dần với nhiều người dân nước này.
Cameroon, một quốc gia ở Trung Phi, cũng đang đối mặt với khủng hoảng khả năng chi trả nhà ở khi người dân phải tích lũy trung bình 42.9 năm thu nhập để sở hữu nhà. Tình trạng này chủ yếu do sự kết hợp giữa kinh tế không ổn định và phát triển cơ sở hạ tầng chậm chạp.
Nhiều người dân ở Cameroon sống trong các khu nhà không chính thức, với điều kiện sống thấp, bởi vì họ không thể tiếp cận được thị trường nhà ở chính thức. Nhà ở tại các thành phố lớn vẫn là món hàng xa xỉ chỉ dành cho tầng lớp có thu nhập cao.
Tại Ethiopia, người dân cần tới 43.1 năm thu nhập để mua nhà – con số khiến việc sở hữu bất động sản trở thành điều rất khó khăn đối với phần lớn dân số. Đây là quốc gia châu Phi có tỉ lệ chênh lệch giữa thu nhập và giá nhà cao nhất khu vực.
Nguyên nhân là do mức lương trung bình ở Ethiopia rất thấp, trong khi đô thị hóa và nhu cầu nhà ở ngày càng tăng. Giá nhà tại các thành phố như Addis Ababa đã tăng nhanh chóng trong thập kỷ qua, vượt xa tốc độ tăng thu nhập của người lao động.
Tình hình tại Syria vô cùng nghiêm trọng khi người dân phải mất trung bình tới 101.9 năm thu nhập để có thể mua một ngôi nhà. Đây là con số cao nhất thế giới năm 2024 và phản ánh thực trạng kinh tế bị tàn phá bởi chiến tranh, bất ổn chính trị và lạm phát phi mã.
Thu nhập tại Syria đã giảm mạnh trong nhiều năm do khủng hoảng kéo dài, trong khi giá bất động sản lại không giảm tương ứng, khiến việc mua nhà trở nên hầu như không thể đối với người dân bình thường. Bất chấp những nỗ lực tái thiết, sự bất ổn kinh tế vẫn là rào cản lớn cho giấc mơ sở hữu nhà.